Thấy Tạ Bách Đình tức giận, Tô Đường vội vàng nói: “Này, ta nói đùa thôi."
Tạ Bách Đình không quay đầu lại, Tô Đường có thể làm gì, người mình chọc tức thì tự mình dỗ dành, tên này thật sự là quá nhỏ nhen, nàng chỉ bảo hắn đưa thư, lại không nghi ngờ hắn và Vân Gia tính dứt còn vương tơ, cần gì phải tỏ thái độ với nàng sao, cũng là nàng lắm mồm, tự nhiên lại muốn lười biếng.
Tô Đường đuổi theo, lúc Tạ Bách Đình định đẩy cửa vào thư phòng, Tô Đường nắm lấy tay hắn, nũng nịu nói: “Phu quân, huynh đi cùng ta về Tín vương phủ đi."
Một tiếng "phu quân.” cơn giận của Tạ Bách Đình lập tức biến mất một nửa, lại nhìn khuôn mặt nghiêng của Tô Đường, ánh mắt trong veo như suối nguồn, mang theo hai phần lấy lòng cẩn thận, nửa phần giận còn lại cũng tiêu tan.
Nữ nhân này sinh ra là để khắc chế hắn, chọc hắn tức đến nửa chết nửa sống, chỉ cần nàng xuống nước một chút, hắn liền không cứng rắn nổi nữa.
Tạ Bách Đình cảm thấy tật xấu này của hắn là di truyền từ phụ vương, vì vậy lúc đến cổng vương phủ cùng Tô Đường, vừa lúc gặp Vương gia tan triều trở về phủ, hắn không nhịn được trừng mắt nhìn Vương gia một cái, trừng đến mức Vương gia khó hiểu…
Ông đắc tội với con trai mình sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play