Lúc Tạ Bách Đình nói đến đây, Tô Đường nhìn Tạ Bách Đình muốn nói lại thôi.
Tạ Bách Đình thấy vậy liền nói: “Nàng muốn nói gì cứ nói.”
Tô Đường mở miệng hai lần, cuối cùng lời muốn nói một chữ cũng không nói ra, nàng nói: “Ta vẫn là không nói nữa, miễn cho huynh tức giận.”
Tô Đường cảm thấy những gì nàng biết không giống với những gì Tạ Bách Đình nói, nếu Lão thái phu nhân một lòng vì Vương gia, tại sao biết rõ Vương gia thích Nam Khang Quận chúa, còn ép Vương gia cưới Vương phi?
Cưới vợ không tốt thì hại ba đời, có lẽ Lão thái phu nhân coi trọng sự hiền lành của Vương phi hơn, nhưng sau khi Nam Khang Quận chúa gả cho Vương gia, vẫn luôn nắm quyền quản lý việc nhà, Vương phi không tranh không giành, sống yên phận ở một góc, cho dù có hiền lành cũng chưa từng thể hiện ra.
Nhưng sự yêu thương của Lão thái phu nhân dành cho Tạ Bách Đình là rất chân thật, tất cả của hồi môn và đồ cưới đều cho Tạ Bách Đình.
Tô Đường không hỏi gì, nhưng Tạ Bách Đình và nàng vẫn luôn ăn ý, biết nàng muốn nói gì, không có đứa con nào muốn nghe thấy chuyện mẫu thân của mình không được phụ thân yêu thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT