Tạ Bách Đình kéo Tô Đường ngồi xuống: “Người khác hiểu lầm ta, ta không quan tâm, chỉ cần nàng không hiểu lầm ta là được.”
Vừa nói, hắn đưa tay muốn gỡ mặt nạ của Tô Đường.
Tô Đường nắm lấy tay hắn, không cho hắn gỡ, đây là Tín Vương phủ, ai biết lát nữa có người xông vào hay không, Vân Gia bệnh nặng, hạ nhân của Tín Vương phủ nóng ruột lên chưa chắc đã nhớ kỹ lễ nghi.
Mặt nạ che khuất, Tạ Bách Đình không nhìn thấy sắc mặt của Tô Đường, nhưng có thể đoán được sự mệt mỏi của nàng lúc này, dù sao mấy ngày trước bản thân còn đau đến mức thoi thóp, vất vả lắm mới hồi phục lại cả ngày không được nghỉ ngơi, Tạ Bách Đình liền ôm Tô Đường lên, đi về phía giường.
Tô Đường giật mình, giãy giụa nói: “Huynh làm gì vậy?”
Nếu có người nhìn thấy, thật sự nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Tạ Bách Đình không quan tâm nhiều như vậy, đặt Tô Đường lên giường, liền hôn lên, nhưng chỉ như chuồn chuồn lướt nước mổ một cái liền buông ra: “Nàng mau ngủ một lát đi, ta không muốn nàng vì người khác mà làm mệt chính mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT