Nước mắt Vân Gia lập tức tuôn ra.
Bách Đình ca ca là người như gió mát trăng thanh, vì cứu nàng ta mà ném Tô Đường xuống nước, bị người ta cười nhạo bàn tán, còn bị Tô Tịch đá xuống nước suýt chết đuối, như vậy vẫn chưa đủ, còn phải đến Tín Vương phủ xin lỗi cha mẹ của Tô Đường.
Tổ mẫu còn nói Bách Đình ca ca không có nàng trong lòng, nếu như vậy mà không có, vậy thì thế nào mới gọi là có?!
Vân Gia vừa khóc vừa ho, ho đến mức hai nha hoàn run sợ, Vân Gia ho một lúc lâu, mới hỏi nha hoàn vừa vào: “Chuyện ta bảo ngươi làm thế nào rồi?”
Nha hoàn có chút sợ hãi, run rẩy nói: “Ta làm theo lời cô nương dặn, Tô đại thiếu gia cưỡi ngựa ra ngoài rồi, hắn, hắn sẽ không xảy ra chuyện chứ...”
Tín Vương phủ vốn đã ít con cháu, lão Vương gia lại đặc biệt coi trọng Tô đại thiếu gia, nếu lỡ như... Nha hoàn không dám nghĩ.
Ánh mắt Vân Gia hung ác, nàng ta cũng không muốn tổ phụ tổ mẫu đau lòng, nhưng ai bảo hắn làm Bách Đình ca ca bị thương, xảy ra chuyện cũng là hắn tự làm tự chịu!
“Võ công của hắn không phải rất cao sao, nếu một con ngựa bị giật mình cũng không xử lý được, hắn cũng không xứng làm thiếu gia của Tín Vương phủ ta!”
Trong chính đường, Tín lão Vương phi đang dặn dò người ra ngoài mua vài món Tô Đường thích ăn, Tín lão Vương gia đi vào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT