Nhìn thấy Tạ Bách Đình, Vương phi trừng mắt nhìn hắn: “Sao con lại có thể đẩy Đường nhi xuống nước cứu Gia nhi."
Tạ Bách Đình nói: “Trên thuyền hoa không có ai biết bơi, con nhảy xuống cứu người, cuối cùng mẫu thân không chỉ phải cứu Vân nhị cô nương, mà còn phải cứu cả con."
Vương phi nhìn hắn: “Con không phải là biết bơi sao?"
"... Đã lâu không xuống nước, quên rồi.” Bị mẫu thân vạch trần, Tạ Bách Đình mặt không đỏ tim không loạn.
Vương phi trừng mắt nhìn Tạ Bách Đình, sau đó an ủi Tô Đường, Vương gia nhìn Vương phi nói: “Đừng trách Đình nhi nữa, nó làm vậy không sai."
Vương phi ngây người, không dám tin vào tai mình: “Vương gia?"
"Cứu nhầm người là phải trả giá, đôi khi cái giá phải trả sẽ thảm trọng đến mức ngươi không thể gánh chịu nổi.” Nói xong, Vương gia uống cạn chén rượu.
Vương phi biết Tạ Bách Đình cứu Vân Gia có nghĩa là gì, bà từ nhỏ đã nhìn Vân Gia lớn lên, cũng luôn coi nàng ta như con dâu, nhưng duyên phận là chuyện nếu bỏ lỡ thì chính là bỏ lỡ, Tô Đường cũng không có gì không tốt, tính tình ôn hòa mà không mất đi sự kiên cường, không gây chuyện lại càng không sợ chuyện, Vương phi cảm thấy nàng thích hợp với con trai mình hơn Vân Gia.
Giữa hai người lại chen vào người thứ ba, có nghĩa là sẽ có những cuộc tranh đấu không hồi kết, bà không tranh không giành, Nam Khang quận chúa đã coi bà như cái gai trong mắt rồi, huống chi là Tô Đường và Vân Gia vốn đã có mâu thuẫn từ trước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play