Tạ Bách Đình đắp chăn xong, thấy Tô Đường mỏng manh dựa vào mép giường, hắn nhíu mày: “Nàng định cứ ngồi như vậy đến sáng sao?"
Nàng tất nhiên là không muốn rồi, nhưng nàng cũng không muốn ngủ cùng hắn.
Vừa nghĩ như vậy, đã bị Tạ Bách Đình nắm lấy tay, nhẹ nhàng kéo một cái, người đã bị hắn ôm vào lòng, Tô Đường đỏ mặt tía tai, giãy giụa muốn đứng dậy, Tạ Bách Đình nói:
“Cứ ngủ như vậy đi, ta sẽ không chạm vào nàng."
Tô Đường thật sự không động đậy nữa, nàng không nhìn thấy mặt Tạ Bách Đình, tự nhiên cũng không nhìn thấy nụ cười vui vẻ trong mắt Tạ Bách Đình.
Bán Hạ canh giữ ở ngoài cửa, vừa mừng vừa run sợ.
Mừng vì cuối cùng cô gia cũng được như ý nguyện ngủ trên giường, tình cảm của cô gia và cô nương tiến thêm một bước, run sợ là lo lắng nếu một ngày nào đó cô nương biết được, nàng ấy lại giúp cô gia như vậy, cô nương có đánh chết nha hoàn ăn cây táo rào cây sung này không.
Bán Hạ cau mày.
Đêm đã khuya, Bán Hạ không cần canh đêm, nhưng nàng ấy không hề buồn ngủ, nàng ấy vểnh tai lên cũng không nghe thấy động tĩnh gì trong phòng, áp tai vào cửa một lúc lâu, bên kia Hứa ma ma không yên tâm, trước khi đi ngủ lại đến xem một chút, liền thấy hành động khác thường này của Bán Hạ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play