Nửa bữa cơm sau, Tô Đường ăn với khuôn mặt đỏ bừng, cuối cùng cũng đợi được Vương gia buông đũa, Tô Đường chỉ muốn chuồn lẹ.
Quả nhiên ăn cơm với trưởng bối là khó ăn nhất, bị giục sinh con bất ngờ, nàng và Tạ Bách Đình còn chưa động phòng, lấy đâu ra cháu cho họ chứ?
Ăn cơm xong, Tạ Bách Đình và Tô Đường cáo lui, Vương gia đưa cho Tạ Bách Đình một quyển binh thư, coi như quà sinh thần cho hắn.
Ra khỏi Thiên Hương Viện, Tô Đường nhìn Tạ Bách Đình: “Phụ vương tặng huynh quà sinh thần là binh thư sao?”
Tạ Bách Đình không nói gì, bên kia có một nha hoàn đi qua hành lang, nghe được, rồi đi bẩm báo với Nam Khang Quận chúa.
Nam Khang Quận chúa đang uống trà, nghe vậy khóe miệng nhếch lên, Ngô ma ma cười nói: “Vương gia thật sự không quan tâm gì đến Đại thiếu gia, năm nào quà sinh thần cũng là binh thư, không giống Nhị thiếu gia, quà Vương gia tặng năm nào cũng khác nhau.”
Nam Khang Quận chúa cười tươi, con trai được Vương gia coi trọng, làm mẹ sao không vui cho được.
Về đến Tĩnh Mặc Hiên, trong phòng đèn đuốc sáng trưng, Tạ Bách Đình ném quyển binh thư lên bàn, kết quả không kiểm soát được lực đạo, binh thư từ trên bàn rơi xuống ghế, còn rơi ra hai tờ giấy.
Dễ dàng rách thế này sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT