Lâm Thanh Nhiễm bị ôm chặt, có chút không thở nổi, nàng ho khan mấy tiếng, khàn giọng nói: “Mau, mau buông ta ra...”
Lúc này Tô Tiểu Bắc mới buông nàng ra.
Sắc mặt Lâm Thanh Nhiễm vẫn còn tái nhợt, nhưng nàng ngồi trên mặt đất không còn cảm giác vùng vẫy trong nước, bị nước bao vây đến ngạt thở nữa, trong lòng yên ổn hơn nhiều.
Xác định Lâm Thanh Nhiễm không sao, Tô Tiểu Bắc mới quay đầu lại, các ám vệ và Vân Trì đều đã lên bờ.
Đám ám vệ chỉ nghỉ ngơi một lát, liền nhanh chóng đi tìm cành cây khô để nhóm lửa, trời còn chưa vào hè, ban đêm vẫn còn khá lạnh, bọn họ lại ở ven bờ, hơn nữa toàn thân ướt sũng, nếu không nhanh chóng hong khô quần áo ướt trên người, nhất định sẽ bị cảm lạnh.
Rất nhanh, bên bờ đã nổi lên mấy đống lửa, các ám vệ cởi áo, gác lên giá, một là để lửa hong khô, hai là để che chắn tầm mắt.
Bọn họ ở bên trái, Lâm Thanh Nhiễm ở bên phải, nàng không dám cởi quần áo, chỉ có thể cố gắng vắt khô nước, may mà bên này nàng có thêm một đống lửa, hơn nữa hướng gió bị ám vệ và quần áo của Tô Tiểu Bắc che chắn, nên cũng không lạnh lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play