Vân Gia hận Tô Đường đến mức khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo, cây trâm vàng trong tay cũng bị bẻ cong biến dạng, ném mạnh xuống đất, nàng ta xoay người về phòng, úp mặt vào chăn khóc.
Khóc hồi lâu, cũng không biết nghĩ đến cái gì, lại vội vàng ngồi dậy, lau nước mắt nói:
“Chuẩn bị bút mực, ta viết cho đại tỷ tỷ một phong thư."
Nha hoàn nói: “Đại cô nãi nãi cũng không giúp được người đâu."
Lão vương phi tức giận, có thể khiến bà thay đổi chủ ý chỉ có lão vương gia, nhưng chuyện liên quan đến Tô cô nãi nãi, lão vương phi tức giận đến mức ngã bệnh cũng không dám nói với lão vương gia nhị cô nương đã làm những gì, bằng không nhị cô nương tuyệt đối không chỉ bị cấm túc đơn giản như vậy.
Vân Gia biết Vân đại cô nãi nãi Vân Kiêm không thể thuyết phục được Tín lão vương phi, nàng ta cũng không ôm hy vọng này.
Nàng ta tìm Vân Kiêm là vì Vân Kiêm có thể vào cung, có thể giúp nàng ta tìm Hạ quý phi.
Hạ quý phi luôn luôn yêu thương nàng ta, biết nàng ta bị ấm ức tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn!
Nói về Tô Đường và Tạ Bách Đình về Tĩnh Nam vương phủ, từ trên xe ngựa xuống đến Tĩnh Mặc Hiên trên đường đi, không biết bị bao nhiêu ánh mắt dò xét, nha hoàn tiểu tư ở sau lưng xì xào bàn tán, nhịn cười không được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT