Không dám vắt nhiều, chỉ vắt bảy tám giọt, Tô Đường liền ném thuốc cùng khăn tay đi.
Bán Hạ nói: “Hắn sẽ không chết chứ?"
Tô Đường nói: “Chết thì sẽ không, chỉ là độc hắn trúng không tính là khó giải, chỉ là di chứng tương đối lớn, nếu không thể kịp thời áp chế độc tính, cho dù cuối cùng giải độc, nhiều nhất cũng chỉ có thể sống thêm mười năm."
“Gặp ta, coi như hắn có phúc.”
Bán Hạ nhìn chằm chằm nam tử hồi lâu, nói: “Trán hắn và cô nương giống nhau như đúc, chẳng lẽ cũng là Phục Hi cốt sao?"
Dừng một chút, lại nói: “Ta nghe Hứa ma ma nói, toàn bộ kinh thành chỉ có Hoàng thượng có Phục Hi cốt, hắn sẽ không phải là Hoàng thượng chứ?"
Tô Đường gõ trán Bán Hạ: “Hoàng thượng ở trong cung, có thể xuất hiện ở chỗ này sao, trừ phi là hôn quân."
Nam tử trung niên tỉnh lại vừa lúc nghe được câu này, hắn ánh mắt mơ màng mở ra, nhìn thấy Tô Đường, hoảng hốt nhìn thấy người trong mộng ngày đêm mong nhớ:
“A Ngu..."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play