Chỉ là Tạ Thiên Dưỡng đường hoàng nói lý, Niết Dương công chúa lại nóng bừng cả mặt, hận không thể cắn đứt lưỡi, để khỏi phải xấu hổ như vậy.
Nàng xoay người muốn đi, Tạ Thiên Dưỡng không cho, Niết Dương công chúa nhìn hắn, Tạ Thiên Dưỡng nói: “Ngọc bội của nàng, ta còn chưa trả lại cho nàng.”
Đã nói trở về sẽ trả cho nàng, chỉ là bọn họ một người ở ngoài cung, một người ở trong cung, cũng chỉ có ngày đó ở ngự thư phòng gặp mặt, căn bản không có cơ hội trả lại.
Ngọc bội quả thật phải lấy lại, Niết Dương công chúa cứ nhìn Tạ Thiên Dưỡng như vậy, Tạ Thiên Dưỡng lấy từ trong ngực ra một khối ngọc bội đưa cho Niết Dương công chúa, Niết Dương công chúa đưa tay nhận lấy, nhìn một cái liền nói: “Đây không phải là ngọc bội ta làm mất.”
Tuy rất giống với khối ngọc nàng làm mất, nhưng không phải chính là không phải.
Tạ Thiên Dưỡng áy náy nói: “Khối ngọc bội kia của nàng bị vỡ rồi...”
Mắt đẹp của Niết Dương công chúa trừng lớn: “Ngọc bội đó là lễ vật cập kê ngoại tổ phụ tặng cho ta, sao ngươi có thể làm vỡ nó chứ?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT