Đương nhiên, ba ngày này Tô Đường cũng không phải không làm gì cả, mỗi ngày nàng đều giúp Tô Tịch châm cứu, giúp hắn khôi phục.
Ba ngày trôi qua, vai Tô Tịch chỉ cần không cử động mạnh, cơ bản sẽ không đau.
Sáng ngày thứ tư, Tô Đường mới từ trên giường tỉnh lại, Bán Hạ đã tiến đến bên giường, cười nói: “Thế tử phi, lát nữa thu dọn đồ đạc xong, chúng ta có thể trở về rồi."
Tô Đường nhướng mày, có chút không dám tin: “Mặt trời mọc đằng tây rồi sao, Đông Ung lại chủ động thả chúng ta trở về?”
Không ngáng chân bọn họ sau lưng, nàng đã cảm tạ trời đất, vậy mà còn chủ động, Tô Đường nghi ngờ mình đang nằm mơ.
Nàng đang chuẩn bị véo mình, Bán Hạ liền nói: “Đông Ung nào có lòng tốt như vậy, hận không thể giam cầm Thế tử phi ở đại doanh Đông Ung bọn họ mãi, là lão gia và Vương gia bọn họ cảm thấy ôn dịch đã giải, Thế tử phi không cần thiết ở lại đại doanh Đông Ung nữa, mấy người Tín An Quận Vương đến cửa thành đón ngài và Thế tử gia cùng Đại thiếu gia trở về.”
Tuy rằng tới đón người chỉ là Tín An quận vương và Tần Hoảng bọn họ, nhưng nếu mấy người Tín An Quận Vương không đủ mặt mũi, Ninh triều sẽ phái đại quân tới đón công chúa và phò mã của bọn họ về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play