Đạm Bá Hầu sải bước ra khỏi doanh trướng, định đi đón Mẫn quốc công, vừa ra khỏi cổng quân doanh, liền thấy Mẫn quốc công cưỡi ngựa trở về, phía sau còn có một chiếc xe ngựa.
Đạm Bá Hầu cưỡi ngựa tiến lên, mặt mày lo lắng: “Ta đã nghĩ hết cách, Ninh triều vẫn không chịu thả người, sao hôm nay đột nhiên lại thả ngươi về?”
Ánh mắt Mẫn quốc công lạnh nhạt lướt qua mặt Đạm Bá Hầu, quay sang nhìn chiếc xe ngựa phía sau, chỉ thấy rèm xe ngựa đóng chặt, hoàn toàn không có vẻ vui mừng của người thân cốt nhục xa cách lâu ngày gặp lại, Mẫn quốc công hơi nhíu mày: “Tuyết nhi?”
Đạm Bá Hầu chấn động: “Tuyết nhi cũng về rồi sao?”
Lão ta nhìn về phía xe ngựa, lúc này Độc Cô Tuyết mới vén rèm xe, nàng ta nhìn phụ thân, trong đầu hiện lên hình ảnh thủ lĩnh ám vệ ngã xuống đất chết không nhắm mắt.
Một tiếng "phụ thân" mấy lần nghẹn ở cổ họng không thốt ra được, ngược lại làm cay sống mũi nàng ta, nước mắt cũng trào ra theo.
Nàng ta từ trước đến nay luôn rất bướng bỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT