Bọn họ là phụ huynh của Độc Cô Tuyết, bọn họ nói Độc Cô Tuyết là giả, không ai hoài nghi, nhưng Mẫn quốc công không phải người bình thường, hắn là cữu cữu ruột của Độc Cô Tuyết.
Bởi vì võ công bị phế, hắn ta nhiều năm không nắm binh quyền, vì cháu gái ngoại của mình xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà đến biên quan, hắn ta không thể nào nhận lầm cháu gái mà mình trông từ nhỏ đến lớn.
Tính tình Tô Đường nóng nảy, nếu đã quyết định làm như vậy, liền không kéo dài nữa, lập tức buông công việc trong tay, kéo Tạ Bách Đình đi gặp Mẫn quốc công.
Mẫn quốc công vẫn bị nhốt trong lồng sắt, những ngày bị giam thật sự hơi lâu, râu ria xồm xoàm, nếu không phải biết đây là Mẫn quốc công, nói là đổi người khác nàng cũng sẽ không hoài nghi.
Đây là lần thứ hai Tô Đường tới gặp Mẫn quốc công, người khác đến Mẫn quốc công đều không thèm để ý, nhưng Tô Đường, hắn ta mở miệng, đáy mắt ảm đạm lóe ra tia chờ mong: “Tuyết nhi lại viết thư cho ta?”
Tô Đường cười nói: “Mẫn quốc công muốn nhận thư của cháu gái mình như vậy sao?”
Mẫn quốc công tắt ánh sáng nơi đáy mắt, khép mắt lại: “Nếu không phải, vậy mời về cho.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT