Chủ tớ hai người đi dạo về phía trước, vì dưới chùa Đại Chiêu có chợ náo nhiệt, nên ít người đến thưởng ngoạn phong cảnh, chỉ có nơi này thanh tịnh.
Đang dạo chơi, Bán Hạ "Ơ" lên một tiếng, bước nhanh về phía trước mấy bước, cúi người nhặt một miếng ngọc bội từ trong đám cỏ, đưa cho Tô Đường nói:
“Không biết là ai đánh rơi miếng ngọc bội ở đây.”
Miếng ngọc bội kia màu sắc trong sáng oánh nhuận, chạm khắc tinh xảo, hơn nữa sờ vào thấy ấm áp, là một khối ngọc tốt hiếm có.
Tô Đường nói: “Miếng ngọc bội này không tệ, chủ nhân của nó đánh rơi chắc chắn đang sốt ruột tìm kiếm, ngươi đưa cho hòa thượng chùa Đại Chiêu, hỏi xem là của ai đánh rơi.”
Bán Hạ nhìn Tô Đường nói: “Cô nương không đi cùng nô tỳ sao?”
Tô Đường nhìn về phía lương đình nói: “Ta đến lương đình kia đợi ngươi.”
Bán Hạ gật đầu: “Vậy cô nương đừng đi xa, nô tỳ đi nhanh về nhanh.”
Tô Đường bật cười, nàng nào còn sức mà chạy nữa, chút đồ ăn sáng sớm đã không biết tiêu hóa đi nơi nào rồi, nàng chỉ muốn tìm một chỗ ngồi yên tĩnh nghỉ ngơi một lát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT