Chỉ là sắp xếp của Tô Đường, Độc Cô Tuyết từ chối, nàng ta muốn đợi Thiết Trụ tỉnh lại, nàng ta mới chữa chân.
Thiết Trụ là hơi ấm cuối cùng trong cuộc đời nàng ta, liên tiếp bị đả kích, nếu không có Thiết Trụ chống đỡ, nàng ta đã sớm tìm xà ngang treo cổ rồi, nếu Thiết Trụ không tỉnh lại, nàng ta cũng không muốn sống nữa, cần gì phải làm phiền Tô Đường chữa chân cho nàng ta.
Độc Cô Tuyết nhất định phải đợi Thiết Trụ tỉnh, Tô Đường cũng không tiện ép buộc nàng ta, so với chữa chân, chữa mặt quan trọng hơn.
Tô Đường ở tiểu viện gần nửa canh giờ, đến giờ ăn trưa, Tô Đường liền cùng Hứa thị ăn cơm trưa xong, mới cùng Tạ Bách Đình về quân doanh.
Đợi Tô Đường về lều trại, phòng thuốc nàng muốn đã chuẩn bị xong, bếp lò cũng xây xong, ngay cả lu nước lớn đặt bên bếp lò cũng đổ đầy nước, trong vắt thấy đáy.
Nhìn thấy cái bếp lò kia, Bạch Lộ liền háo hức muốn thử: “Biên quan gió lớn, thổi một đêm, sáng mai ta có thể dùng bếp lò mới làm đồ ăn cho Thế tử phi rồi.”
Nàng theo Bán Hạ gọi Tô Đường là Thế tử phi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT