Tín An quận vương đứng ở một bên, cười nói: “Thế tử của Đạm Bá Hầu là chưa bị Tô huynh ngược đủ sao, Tô huynh mà biết ngươi nhớ nhung hắn như vậy, cho dù ở chân trời góc biển cũng sẽ chạy đến gặp ngươi.”
Tín An quận vương vừa mở miệng, trán Độc Cô Ấp liền nổi gân xanh.
Những nỗi nhục nhã mà hắn ta phải chịu ở kinh thành Ninh triều, Tô Tịch là kẻ đầu sỏ, mấy người Tín An Quận Vươngchính là đồng lõa!
Nếu ánh mắt có thể giết người, Tín An quận vương đã bị lăng trì hàng trăm hàng ngàn đao rồi, có điều hắn không coi Độc Cô Ấp ra
Tô Đường vẫn luôn lo lắng Tô Tịch rơi vào tay Đạm Bá Hầu, nghe lời này của Thế tử Đạm Bá Hầu, đại ca nàng hẳn là không ở trong tay Đạm Bá Hầu, trước mắt có lẽ vẫn an toàn, Tô Đường yên tâm hơn một chút.
Độc Cô Ấp nắm chặt tay, xương cốt phát ra tiếng răng rắc, hắn khiêu khích Tín An quận vương: “Có bản lĩnh thì ngươi và ta ở trên chiến trường đánh một trận thống khoái!”
Tín An quận vương đang định đáp lời hắn ta, thì bị Tề Tiêu nắm lấy cánh tay, bảo Tín An quận vương đừng xúc động, đừng nhận chiến thư của Độc Cô Ấp, Tín An quận vương có thể mắc câu của Độc Cô Ấp không, chắc chắn là không, hắn cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT