Nghĩ đến chuyến đi này, ít nhất cũng phải nửa năm mới có thể trở về, Phục Linh đau lòng thay tiểu thiếu gia tiểu thư.
Tuy rằng Thế tử phi rời kinh, trong phủ không thiếu người chăm sóc tiểu thiếu gia tiểu thư, nhưng người ngoài sao bằng được mẫu thân ruột, Phục Linh không dám khuyên Tô Đường nữa, điều nàng có thể làm chỉ là dặn dò nha hoàn đến phòng ấm bảo nhũ mẫu bế tiểu thiếu gia tiểu thư về phòng, để trước khi Thế tử phi rời kinh cố gắng ở bên chúng nhiều hơn.
Lúc nhũ mẫu bế đi, đứa nhỏ vẫn tỉnh, chờ trở về, đã ngủ say.
Nhìn dáng vẻ ngủ say của chúng, Tô Đường cay cay sống mũi.
Nàng cũng không muốn rời xa chúng.
Nhưng đại ca gặp nạn, người làm muội muội như nàng không thể biết mà làm như không biết, nếu không làm gì, đại ca có mệnh hệ nào, nàng nhất định sẽ hối hận cả đời.
Tô Đường cảm thấy may mắn, trước khi biết đại ca gặp nguy hiểm, đã quét sạch Vương phủ gần hết, nếu lão phu nhân còn ở đây, Tam lão gia cũng không bị phán lưu đày, nàng chắc chắn sẽ không an tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play