Nếu không có bốn chữ này, thư đã sớm bị Tô Đường lấy ra xem rồi, nhưng thư đã ghi rõ là gửi cho Vương gia, Tô Đường cho dù là Hộ Quốc công chúa, cũng không có quyền mở thư khi chưa được Vương gia đồng ý, vừa không tôn trọng Vương gia, lại càng không có đạo đức.
Nhưng Tô Đường thật sự rất muốn biết trong thư viết gì, nhưng Vương gia đã đến Tây Bắc rồi, còn mang theo binh lính đi vây quét Tống Quốc Công, không thể bỏ dở việc chính sự để về kinh xem thư, nhất định phải Vương gia xem, chỉ có thể là ám vệ mang thư đi tìm Vương gia.
Đợi thư được gửi đi, Vương gia xem xong, rồi truyền tin tức trở về, nhanh nhất cũng phải nửa tháng…
Với tính cách nóng vội của Tô Đường, để nàng thấp thỏm chờ đợi nửa tháng, chẳng khác nào muốn mạng nàng sao?
Ánh mắt rơi vào bức thư, bức tường đạo đức của Tô Đường đang dần sụp đổ.
Trái tim lo lắng của nhị phu nhân khi nhìn thấy bốn chữ "Thân gửi Vương gia" liền bình tĩnh trở lại, sau đó lại bị tò mò thôi thúc, bà ta cũng muốn biết trong thư mà Tào lão di nương gửi cho Vương gia viết gì, có thể làm bùa hộ mệnh cho nhị phòng, bà ta nói: “Vương gia không có ở đây, bức thư này không xem được...”
Không xem được sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play