Cân nhắc kỹ lưỡng, vẫn quyết định để Vương gia dẫn binh đi tiêu diệt Tống Quốc Công.
Phụ thân nàng không đi cũng tốt, Tống Quốc Công hại Trấn Quốc Công phủ chỉ còn lại Tô Hồng Sơn và Thẩm Tuân, nếu vừa dẫn binh đi đã bắt được Tống Quốc Công thì còn đỡ, nếu chậm chạp không bắt được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tống Quốc Công tiêu dao tự tại xưng vương xưng bá, đừng nói là Tô Hồng Sơn không thể nhịn được, ngay cả Tô Đường nghĩ đến cảnh đó, cũng tức giận không thôi.
Còn có thiết kỵ binh, Quy Đức tướng quân là tâm phúc của Vương gia, phối hợp với Vương gia sẽ ăn ý hơn.
Đến giờ ăn tối, Tô Đường và Tạ Bách Đình đến Thiên Hương viện trước mười lăm phút, thấy bọn họ, Vương phi liền hỏi Tạ Bách Đình: “Tự nhiên sao phụ vương con lại bảo các con đến Thiên Hương viện dùng bữa?”
Bình thường ăn cơm đoàn viên đều do Vương phi sắp xếp, Vương gia rất ít khi quản chuyện này, hơn nữa cùng nhau ăn cơm, Tạ Bách Đình luôn chọc giận Vương gia, Vương gia không hề thích ăn cơm cùng con trai, cho nên Vương phi càng thấy lạ, trực giác mách bảo bà có chuyện.
Vương phi hỏi như vậy, rõ ràng là Vương gia chưa nói cho bà biết, sắp đi đánh trận rồi, còn không nói cho mẫu thân biết, để mẫu thân lo lắng suy đoán, trên đường đến còn quyết định không chọc giận Vương gia, vị Thế tử gia nào đó lúc này lại có chút nhịn không được, hắn hỏi: “Mẫu phi không hỏi phụ vương sao?”
Vương phi liền nói: “Còn chưa gặp phụ vương con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play