Chuyện sau đó, không cần Trần Thanh nói, Tô Đường cũng biết.
Nghĩ đến vừa rồi Hạ quý phi còn không cho nàng đi, muốn nàng ở lại lều đợi con gái bà ta tỉnh lại, Tô Đường liền tức giận, mặt mũi lớn như vậy, sao không bay lên trời luôn đi!
Tô Đường may mắn là ám vệ đã ném viên đá đó, giúp Dục Dương quận chúa chia sẻ một ít ong với Độc Cô Tuyết, nếu không Độc Cô Tuyết e rằng đã bị đốt chết tại chỗ.
Dục Dương quận chúa được hưởng hết vinh hoa phú quý của công chúa, không nghĩ đến việc duy trì sự ổn định của triều đình, nàng ta còn ngại thiên hạ bất loạn, vì nhất thời tức giận mà muốn giết chết Độc Cô Tuyết, như vậy cũng xứng làm công chúa sao, hoàng gia đúng là xui xẻo tám đời mới gặp phải công chúa như nàng ta.
Tô Đường hít sâu một hơi, đè nén cơn giận đang dâng lên, mới tiếp tục đi về phía trước.
Hoàng thượng đang uống rượu với một số văn võ bá quan trong lều, thấy Tô Đường đi vào, Hoàng thượng nói: “Hai người bọn họ thế nào rồi?”
Tô Đường đáp: “May mắn, giữ được mạng rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play