Hạ quý phi vừa tức vừa xót, bà ta nói: “Ai bảo con cướp giày của Niết Dương công chúa?!”
Dục Dương quận chúa đã đoán được cây kim gãy trong giày là do mẫu phi bà ta làm, càng thêm tủi thân:
“Mẫu phi cũng không nói với con là không được cướp mà, đáng lẽ những viên ngọc trai đó phải là của con, Phụ hoàng không còn thương con như trước nữa...”
Trước đây trong cung có thứ gì tốt, Phụ hoàng đều nghĩ đến nàng ta đầu tiên, ngay cả Chiêu Dương quận chúa cũng không tranh được với nàng ta, vậy mà bây giờ thì sao?
Đồ tốt mới vào cung, Hoàng thượng lại nghĩ đến thế tử phi Tĩnh Nam Vương phủ, nhớ đến thế tử phu nhân Thừa Ân Bá phủ, còn có Niết Dương công chúa…
Đợi những người này chia xong, đến tay nàng ta chẳng còn
Nàng ta trước đây, nào có đi cướp đồ của Niết Dương công chúa, Niết Dương công chúa có gì nàng ta đều có, Niết Dương công chúa không có nàng ta vẫn có, nàng ta chưa bao giờ coi Niết Dương công chúa ra gì, nàng ta không biết tại sao lại thành ra như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT