Thấy đáy mắt Nguyên Thành lộ ra chút tán thưởng, Độc Cô Tuyết đứng dậy, nói:
“Rượu ta không hiểu, nhưng múa ta lại biết đôi chút, xem ca múa Ninh triều lâu như vậy, ta cũng múa một khúc, để tạ ơn Ninh triều đã khoản đãi.”
Nàng ta đi đến giữa đại điện, hành lễ với Hoàng thượng, rồi nói: “Lấy Cửu Phượng tiên của ta đến đây.”
Vừa dứt lời, đã có một nha hoàn hai tay dâng lên một cây roi tuyệt đẹp.
Nhìn thấy cây roi này, có vị tướng quân nói: “Cây roi này trông quen mắt lắm.”
Độc Cô Tuyết cầm lấy roi, vẻ mặt đầy tự hào: “Đây là cây roi mà cô cô ta từng dùng lúc sinh thời, tuy là nữ nhi, nhưng không kém gì nam nhi, theo thúc công ra trận giết địch, vị tướng quân này thấy quen mắt, chẳng lẽ đã từng bị roi của cô cô ta quất?”
Miệng cô nương này sao sắc như dao vậy, vị tướng quân đó cười nói: “Ta nhớ ra rồi, năm đó trên chiến trường đúng là có một nữ tướng quân dùng roi, tên là Độc Cô Nhu, tên rất dịu dàng, nhưng roi thì chẳng dịu dàng chút nào, ta còn nhớ Thẩm nhị tướng quân đã đoạt roi của nàng ta mang về doanh trại, cuối cùng dùng cây roi đó đổi lấy một trăm tướng sĩ bị Đông Ung bắt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT