Tín lão vương gia bước ra tạ ơn, chuyện này tạm thời kết thúc, sau đó Ngự sử đài lại bước ra, thỉnh Hoàng thượng giam cả nhà Tô Hồng Sơn vào tù.
Lúc Ngự sử đài nói, giọng nói run run, cả kinh thành ai mà không biết Tĩnh Nam vương thế tử phi không dễ chọc chứ, vẫn là câu nói đó, trách nhiệm trên người, dù có bị ghét, cũng phải cắn răng nói, còn Hoàng thượng có nghe hay không, đó là chuyện của Hoàng thượng.
Hoàng thượng còn chưa nói xong, Vương gia nói: “Vẫn nên bàn bạc xem ai sẽ tiếp quản chức vụ Hình bộ Thượng thư, tiếp tục điều tra vụ án Trấn Quốc Công phủ.”
Hoàng thượng ngồi trên long ỷ, ánh mắt nhìn qua nhìn lại, ánh mắt nhìn đến đâu, các đại thần đều cúi đầu, trên trán hiện lên ba chữ lớn: Đừng tìm thần.
Vụ án này không phải chỉ dùng hai chữ bỏng tay là có thể hình dung được.
Người có gan hãm hại Trấn Quốc Công phủ, Trấn Quốc đại tướng quân năm đó là người tầm thường sao, Thẩm Tuân ở Chiêu Dương cung cũng có thể trúng kịch độc suýt mất mạng, vụ án này, bọn họ điều tra không ra, Tín lão vương gia và Hoàng thượng sẽ không hài lòng, điều tra ra, không, có thể điều tra ra chút manh mối, bọn họ sẽ bị diệt khẩu.
Đại án như vậy, ai dám nhận chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play