Tô Tịch vô lực ngồi xuống, Tín An quận vương lặng lẽ đẩy đĩa đậu phộng đến trước mặt Tô Tịch:
“Huynh ăn đi, đều cho huynh ăn, nếu huynh sớm nói cho chúng ta biết huynh là nhặt được, chúng ta đã không lo lắng cho huynh như vậy.”
Tô Tịch đã không muốn nói nữa, người nào nhặt được mà gặp ai cũng nói mình là nhặt được chứ, sẽ bị người ta nghi ngờ đầu óc có vấn đề.
Tín An quận vương bóc đậu phộng cho Tô Tịch nói:
“Tô huynh, chuyện huynh là nhặt được thì đừng nói ra ngoài nhé, ta sợ phụ mẫu ta sẽ không cần ta nữa, muốn đi nhặt một người như huynh về.”
Tô Tịch: “...”
Nói thật, Tín An quận vương cũng hơi đau lòng thay phụ vương và mẫu phi nhà mình, người ta Tô lão gia, không, Thẩm lão gia sinh ra đã lợi hại rồi, nhặt được còn lợi hại như vậy, không thể không khiến người ta ghen tị, nhưng có thể sinh ra một người lợi hại như Tô huynh, phụ mẫu nhất định không tầm thường, sao lại vứt bỏ hắn chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play