Diêu Quân Nhi xoay người ôm hộp gấm trên khay mà nha hoàn đang bê đến bàn, nói: “Quân Nhi đã chép hai trăm lần kinh Phật cầu phúc cho ngoại tổ phụ, nếu chưa đủ, con sẽ về nhà chép tiếp."
Lão phu nhân nhìn kinh Phật chất đầy, nói: “Đây đều là do con chép sao?"
Diêu Quân Nhi gật đầu: “Quân Nhi không còn ngoại tổ phụ và mẫu thân thương yêu nữa, nếu ngoại tổ mẫu người còn không biết giữ gìn sức khỏe, vậy người thương yêu Quân Nhi sẽ càng ít đi."
“Quân Nhi ở trong phòng cũng không có việc gì làm, chép kinh Phật còn có thể giết thời gian, chuyện này cứ để Quân Nhi làm thay đi.”
Mấy câu nói khiến mắt lão phu nhân rưng rưng, Diêu Quân Nhi giật lấy cây bút trong tay lão phu nhân, đỡ bà ta đến trường kỷ ngồi xuống, hai bà ta cháu nói chuyện tâm tình.
Lão phu nhân hơi mệt mỏi, Diêu Quân Nhi liền hành lễ cáo lui.
Nhìn Diêu Quân Nhi đi ra ngoài, lão phu nhân thở dài một tiếng, Tôn ma ma bưng trà cho lão phu nhân, nói: “Biểu tiểu thư hiểu chuyện như vậy, lão phu nhân thở dài cái gì?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play