Tần Hiền phi cho rằng Hạ Quý phi là đang nịnh nọt Hoàng thượng, nhưng ánh mắt ở giữa Tô Đường và Tô Hồng Sơn qua lại quét hai lần, lại cảm thấy Hạ Quý phi nói không sai.
Thế tử phi Tĩnh Nam Vương ngoại trừ cái mũi có chút giống Tô đại nhân, những chỗ khác không giống Tô đại nhân, càng không giống Tô phu nhân.
Nhưng cho dù Hạ Quý phi nói là sự thật, nhưng nàng ta cũng chắc chắn vẻ mặt trước đó của Hạ Quý phi không phải kinh ngạc, nàng ta còn không đến mức không phân biệt được sợ hãi và kinh ngạc.
Hứa thị cười nói: “Mấy đứa con của ta, không đứa nào giống ta và lão gia, Đường Nhi có thể giống Hoàng thượng, đó là phúc khí của Đường Nhi.”
Hạ Quý phi ánh mắt rơi trên mặt Hứa thị, cười nói: “Bản cung thấy Tô phu nhân nói năng không tầm thường, sinh ra con cái lại đứa nào đứa nấy đều là nhân trung long phượng, sau này bản cung phải thỉnh giáo Tô phu nhân nhiều hơn, làm sao dạy dỗ con cái, bản cung biết Tô phu nhân bản gia họ Hứa, không biết là Hứa gia nào?”
Hạ Quý phi nói như vậy, mọi người mới phản ứng lại bọn họ đối với Hứa thị biết rất ít, hoặc là căn bản không quan tâm đến bà, chỉ biết Tô Hồng Sơn là con riêng của Tín lão Vương gia, trước khi được đón vào kinh, vẫn luôn ở tại Thanh Châu.
Hứa thị không nghĩ tới Hạ Quý phi sẽ tò mò về gia tộc của bà, nói: “Gia đình nhỏ bé, không đáng nhắc tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT