Thu Duệ vừa khóc vừa nói hết nỗi khổ tâm, cầu xin Vương phi tha thứ.
Tô Đường nhìn Thu Duệ: “Tại sao Nam Khang Quận chúa không bảo ngươi hạ độc Vương phi?”
Thu Duệ ngẩn người, yếu ớt nói: “Sau khi Vương phi gặp chuyện ở chùa Đại Chiêu, Quận chúa đã phái người đưa thuốc độc cho nô tỳ, bảo nô tỳ lặng lẽ bỏ vào trà của Vương phi, nô tỳ không dám nhận...”
Tô Đường nghe xong liền cười: “Ngươi cho rằng chúng ta dễ lừa gạt như vậy sao, mạng sống của cha mẹ nằm trong tay Nam Khang Quận chúa, nàng ta bảo ngươi hạ độc, ngươi dám không hạ sao?”
Thu Duệ sắc mặt tái nhợt nói:
“Nô tỳ không dám không nghe lời Nam Khang Quận chúa, nhưng lúc đó Vương gia ở lại Thiên Hương viện, thường xuyên không đợi nha hoàn bưng trà lên liền trực tiếp uống trà của Vương phi.
Đã uống rồi hay chưa uống, Vương gia cũng không câu nệ, lại đến Thiên Hương viện không theo giờ giấc, nô tỳ không muốn hãm hại Vương phi, cũng sợ lỡ hạ độc Vương gia, liền bảo nha hoàn mang thuốc độc trả lại cho Nam Khang Quận chúa, sau đó Nam Khang Quận chúa không bảo nô tỳ hạ độc nữa, hẳn là cũng sợ làm hại Vương gia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play