Ngôi nhà vì đã lâu không có người ở, khắp nơi phủ một lớp bụi mỏng.
Lộc Kim Triều mở cửa, nhìn thấy căn phòng và những món đồ quen thuộc, từng mảnh ký ức vụn vặt dần ùa về — những hình ảnh không liền mạch, nhảy cắt liên tục như cảnh phim tua nhanh. Hoặc có lẽ... có kẻ nào đó đang cùng cô lật giở ký ức này.
Không khí nồng mùi bụi, cô đưa tay quơ vài cái trước mặt, sau đó đi mở cửa sổ cho thoáng khí, đứng ở bên cửa nhìn lướt qua căn phòng này.
Mối quan hệ giữa cô và cha mẹ — bảo là xấu thì không hẳn, bảo tốt thì cũng chẳng đến mức thân thiết.
Cha mẹ cô quá bận rộn. Lúc cô còn bé, ít ra vẫn có người thay phiên ở nhà chăm nom. Nhưng đến khi cô biết tự lo một chút, họ gần như suốt năm không có mặt, bận rộn đi làm.
Trong ký ức về căn nhà này, phần lớn thời gian là cô tự đi học rồi tự về, tự nấu ăn, dù khi ấy mới chỉ mười ba, mười bốn tuổi.
Số lần cả nhà đoàn tụ hiếm hoi có lẽ là dịp sinh nhật cô. Dù có vô tâm đến mấy, ngày đó cha mẹ vẫn sẽ cố gắng quay về cùng tổ chức sinh nhật cho cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT