Hoàng cung, tòa cung điện vốn vàng son rực rỡ, vì năm tháng hao mòn mà nhuốm vẻ cũ kỹ, dù được tu sửa bao nhiêu lần cũng không che giấu được âm khí lạnh lẽo lan khắp. Nó lặng lẽ đứng đó, như đã quen với những đổi thay của vương triều, như đã từng chứng kiến bao máu tanh tranh quyền đoạt vị.
Sâu trong kim điện, giữa tầng tầng lớp lớp thị vệ canh gác nghiêm mật, chỉ có hai người đối mặt. Một người ngồi trên long ỷ dát vàng, đã già yếu đến mức tàn hơi kiệt sức, ánh mắt như bóng chiều tà, mỏi mệt chờ buông tay với thế gian. Người còn lại nửa quỳ dưới đất, tuổi tráng niên, thân hình rắn rỏi, tướng mạo tuấn tú, khí độ hiên ngang, cả văn lẫn võ đều thuộc hàng xuất chúng.
“Hách Liên Tông Sóc bái kiến bệ hạ.”
Lão hoàng đế cố nén cơn ho nơi cổ họng, cặp mắt đục ngầu nhìn chằm chằm vào người thanh niên trước mặt—gương mặt kia quá giống tiên thái tử khi còn sống.
Một hồi lâu không nói gì, rồi lại như đã có điều yên tâm, ông khoát tay gọi người mang ghế.
“Nhiều năm không gặp, không cần đa lễ, ngồi đi.”
Tông Sóc không nói gì, đứng dậy, ngồi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play