Tông Sóc trở lại đội ngũ, việc đầu tiên là hạ lệnh rời núi.
Bọn họ đã ở thảo nguyên quá lâu, nếu còn không quay về, e rằng Trung Nguyên đã có biến. Khi xông vào đây với lòng ôm sẵn cái chết, Tông Sóc vốn đã chuẩn bị hậu sự, nhưng lòng người thay đổi, hắn không còn muốn đồng quy vu tận, mà muốn sống, muốn cùng A Đồng sống cho thật tốt.
Trời đất mênh mông, sinh linh muôn loài, ngoài mối thù với một người, một quốc gia, trên đời còn có vô số điều đáng để gìn giữ. Tỉnh ngộ chưa muộn, hắn còn kịp xoay chuyển thế cục, chỉ cần tiếp tục sắp xếp chu toàn.
Mọi người đều nhận ra Tông Sóc đã thay đổi, ngay cả đám đại hán Khắc Liệt vốn thô kệch cũng cảm thấy sau một trận điên cuồng, tôn chủ như cởi bỏ được một lớp bóng tối, không còn sát khí lạnh người hay sự quyết đoán tàn nhẫn như trước, cả người dường như bừng sáng.
Chợt Nhi Trát Hợp nhìn thấy Tông Sóc cùng A Đồng đang trò chuyện với bầy sói, thấy tôn chủ chưa từng có biểu cảm dịu dàng, nay lại sống động như thật, không những vuốt đầu sói, còn thuận tay xoa đầu A Đồng, kết quả bị thiếu niên nhe răng đấm cho một cú.
Từ lúc rời Khắc Liệt theo Tông Sóc đến giờ, hắn chưa từng thấy Tông Sóc như vậy. Trên sườn núi, khi mọi người đang chuẩn bị lên ngựa xuất phát, Nhi Trát Hợp ghé lại hỏi Hình Võ:
“Tôn chủ tâm tình hình như rất tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT