Nhìn tình cảnh xa xa của Tông Sóc khiến Hình Võ kinh hãi, nhưng sự đã đến nước này, cũng chỉ có thể chấp nhận, dù sao cũng coi như đã tìm được người về.
Hôm đó trong lúc ác chiến, Tông Sóc đã phát bệnh, chẳng còn phân biệt địch ta, chỉ biết chém giết! Mãi đến khi các bộ tộc bị dọa cho phải dừng tay, quỳ rạp giữa tiếng sấm chớp, cúi lạy Nguyệt Thị. Nhưng lúc Hình Võ và mọi người xoay lại tìm Tông Sóc, người đã chẳng thấy đâu.
Không kịp chỉnh đốn hay trị thương, bọn họ đợi đến khi đại quân địch rút lui mới lập tức truy theo dấu vó ngựa còn sót lại, lần theo dấu vết đi sâu vào núi. Nhưng không bao lâu, tuyết lớn trút xuống, tuyết phủ trắng trời, cả dấu vó ngựa lẫn chiến trường đẫm máu đều bị chôn vùi hơn phân nửa.
Bất đắc dĩ, mọi người chỉ đành cắn răng tiếp tục tìm kiếm. Cả đội thương binh mỏi mệt, bước đi không nổi, huống hồ lương khô vẫn còn ở chỗ A Hạ. Đầu bếp đội họ lại sớm được lệnh mang theo tiểu hài nhi rút lui trước, hiện tại, cả nhóm vừa đói vừa mệt, cuối cùng Hình Võ cùng mấy người còn khỏe hơn gánh vác trách nhiệm đi săn.
Nhưng tuyết quá dày, khắp nơi trắng xóa, săn được gì đây? Vừa tìm điện hạ, họ vừa tìm mồi...
Điện hạ không thấy, con mồi thì lại thấy rồi! Trong một thung lũng, một đàn linh dương liều mình cào tuyết tìm cỏ khô ăn. Mọi người lập tức hứng khởi, nhưng khổ nỗi trên tay chẳng còn cung tiễn, Hình Võ liền xách đại đao đuổi theo.
Bọn trinh sát chỉ thấy Hình Võ hăm hở xông tới, sắp tới gần đàn linh dương thì đột ngột khựng lại, cả người cứng đờ, lập tức lùi về. Những người còn đang chỉnh trang thấy tình hình bất ổn, lập tức thúc ngựa chạy tới tiếp viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play