Theo nhịp thở hổn hển của A Đồng dần dịu lại, sương mù trong rừng cũng dần tan, đám mãnh thú vốn bao vây xung quanh lặng lẽ tản đi không một tiếng động.
Sau một lúc lâu, nhóm đại hán mới từ chấn động của chân ngôn hồi thần, Hình Võ cùng những người khác đầu óc choáng váng, ngực như có tảng đá đè nặng, rõ ràng không phải bởi vì nghe “ngôn ngữ”, mà là từng âm từng chữ đều là quy tắc của thiên địa, không phải phàm nhân có thể thừa nhận.
Khắc Liệt và đám người của y còn đỡ, chỉ cảm thấy váng vất, nhưng Tông Sóc và Nặc Hải thì lại không mảy may bị ảnh hưởng, chỉ là sâu trong tròng mắt thoáng qua một tia dao động kỳ dị.
A Đồng đã mệt rã rời, chân ngôn khai sơn tích hải này tiêu hao quá lớn, đặc biệt là với một người vốn dĩ huyết mạch không trọn vẹn như hắn. Thiếu niên mềm nhũn cả người, từ trên vách đá ngã xuống. Tông Sóc đã luôn dõi theo nhất cử nhất động của A Đồng, lập tức phi thân đón lấy, ôm chặt thiếu niên vào lòng.
A Đồng nhẹ nhàng vỗ ngực Tông Sóc, chỉ về phía dãy núi xa xa vang vọng tiếng nứt vỡ.
“Đi về phía đó.”
Tông Sóc nhìn thiếu niên đang suy yếu trong lòng, hai hàm răng nghiến chặt, nắm tay siết lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT