A Đồng không thể giấu được thân phận lang tộc quá lâu bởi vì vào một đêm nọ, hắn đã hoàn toàn mất khống chế.
Đêm ấy, cả nhóm người dừng chân dưới chân một triền núi trên thảo nguyên, màn trời chiếu đất nghỉ ngơi. A Đồng cuộn người trong áo choàng, ngủ say trong lòng Tông Sóc. Có lẽ do trời quá nóng, hắn vô thức giãn tay duỗi chân, vươn người khỏi vòng tay ôm ấp của nam nhân, rồi thẳng lưng nằm tản ra trên thảm cỏ, dáng ngủ hoàn toàn thả lỏng.
Ai ngờ, giữa mộng mị, lại có tiếng gọi quen thuộc vang vọng, một câu lại một câu gọi hắn là “Đại nhân”, âm thanh rõ ràng hơn bất cứ điều gì. Trong đó, có tiếng trống đục nặng như sấm vang, xen lẫn tiếng chuông ngân réo rắt, từng làn từng làn tình ý từ dải ngân hà truyền vào tận hồn thiếu niên.
Huyết mạch thú tộc không hoàn toàn của hắn bắt đầu cộng hưởng, thẳng đến cuối cùng, A Đồng dường như nghe được mấy câu “Chân ngôn” mơ hồ, phát âm cũng chẳng rõ ràng, nhưng từng tiếng lại như cùng thiên địa đồng nhịp, khắc sâu vào lòng hắn.
“Cầu gió gọi mưa, hồn tụ linh ứng, thần tổ tiên, vạn thú dẫn đầu, kính thỉnh giáng lâm.”
Tiếp đó, tiếng khẩn cầu đồng thanh vang vọng, “Kính thỉnh giáng lâm, kính thỉnh giáng lâm, kính thỉnh giáng lâm…”
A Đồng lập tức mở mắt, ánh mắt ánh vàng, tròng mắt dựng thẳng của thú tộc hiện rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT