Hình Võ cùng mấy người đang tìm chỗ có bóng râm bên sườn núi nhỏ để nghỉ ngơi, họ theo Tông Sóc tiến vào thảo nguyên đã một thời gian, vậy mà đến giờ vẫn chưa quen được với khí hậu khô nóng gay gắt của nơi này.
Phía trước, một già một trẻ đang uống nước, trông bộ dáng rất bình thường. Duy chỉ có Hình phó tướng quân là phải nép trong một khoảnh bóng râm hiếm hoi, mở vạt áo thở hồng hộc. Nhưng hắn chỉ cần liếc sang người mặc đồ trắng bịt kín đứng cạnh là đã thấy bực mình.
“Ta nói, ngươi không ra mồ hôi sao?” Chẳng lẽ năm đó hắn nhặt về không phải người mà là quỷ chắc? Thế là hắn đưa tay sờ thử, có! Cũng nóng hổi, đúng là người sống.
Thám báo không nói lời nào, vẫn đứng âm thầm sau lưng hắn như trước, chỉ đưa tay chỉ về phía trước sườn núi nhỏ.
Hình Võ ngẩng đầu, liền thấy đoàn người đã đi cả nửa ngày rốt cuộc cũng trở về. Hắn lập tức đứng dậy, buộc lại áo chuẩn bị xuất phát lần nữa. Nhưng vừa mới nhấc chân liền khựng lại, trừng to mắt nhìn chằm chằm về phía Tông Sóc và A Đồng.
Sau đó, Hình Võ quay đầu hỏi thám báo: “Ta… ta là do nóng mà hoa mắt phải không?”
Thám báo ngừng một chút rồi đáp: “Cũng không hẳn.” Ngài không nóng cũng thường hay hoa mắt mà…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play