A Đồng vừa dứt lời, lão nhân và Tông Sóc đều sững sờ, riêng Tông Sóc thì hoàn toàn không kịp trở tay, “Ngươi không sợ, ngươi không sợ cái gì chứ?!”
Vừa nói, hắn lập tức quay đầu, khóe mắt liếc một cái về phía sau, thấy Hình Võ đại tướng quân kia còn đang lén cười trộm.
Tiểu tử này vậy mà cũng đi dò hỏi, mà hỏi ai chứ? Trong cả đội, cũng chỉ có mỗi Hình Võ là nắm rõ gốc gác hắn, lại còn cái kiểu hóng chuyện như sợ thiên hạ chưa đủ loạn ấy!
Hình Võ vừa bắt gặp ánh mắt của điện hạ, lập tức thu liền nét cười, lặng lẽ tụt xuống cuối đội, lòng thầm kêu khổ: “Chết rồi! Hở ra rồi!”
Còn A Đồng thì ở ngay trong lòng Tông Sóc, bất ngờ trở người, hai người mặt đối mặt, thiếu niên vươn người một cái, mông rời khỏi yên ngựa, tay liền choàng lấy cổ Tông Sóc.
Đầu ngón tay hắn còn vương mùi thuốc thơm dịu, quệt qua má nam nhân rồi dừng lại ở sát bên mũi, tựa như trộn lẫn mùi da thịt ấm áp mà phảng phất, thấm sâu vào hô hấp.
“Ta không sợ ngươi khắc ta đâu, mau tới khắc ta đi!” Hắn vừa nói, vừa sán lại gần, khuôn mặt tràn đầy nụ cười tươi rói, phơi phới nhiệt tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play