Trong trướng, A Đồng nhàm chán ôm áo choàng da dê lông xù, đếm từng sợi một, vừa chống cằm, vừa thổi phì phì cho đỡ buồn.
Tông Sóc cùng đoàn người đã rời đi hai ngày, chỉ để lại A Đồng cùng mấy gã hộ vệ trấn thủ nơi này. Thiếu niên nhìn hai đại hán Khắc Liệt cao lớn đứng canh trước cửa, trái phải giống như thần giữ cửa, không khỏi cảm thấy ngán ngẩm. Hắn dùng giọng Khắc Liệt đã luyện thuần, gọi hai người kia.
“Các ngươi đứng suốt hai ngày rồi, đến ngủ cũng không cần ngủ, không mệt sao? Nghỉ một chút đi.”
A Đồng liếc nhìn thân hình hùng tráng và bụng hơi tròn của hai người, chợt có cảm giác mơ hồ như thể bọn họ là hai con chim béo ngủ đứng quanh năm trong rừng cây gần hang sói…
Hai gã vệ binh nghe A Đồng nói bằng giọng quê nhà, lại mang theo âm cuối mềm mại đáng yêu, liền thấy thân thiết vô cùng.
“Nguyệt Thị bảo bọn ta canh chừng ngươi, không dám lơi là. Nhưng ngươi là người bộ tộc Khắc Liệt nào, sao trước giờ chưa từng thấy?”
A Đồng gãi đầu, “Ta không phải người thảo nguyên, ta đến từ vùng núi, bộ tộc của ta chỉ có ba người thôi, chắc các ngươi nhận nhầm rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play