Chiêu Thành, nơi các tướng sĩ nghiêm minh tuân thủ quân kỷ, sáng sớm hôm sau doanh trại đã vang lên tiếng hiệu lệnh huấn luyện. Không một ai mang bộ dạng dư vị tiệc rượu đêm qua, từng người đều chỉnh tề vào vị trí, khẩu hiệu vang rền như thường nhật.
Chỉ có một người, dáng vẻ vẫn mơ màng, lạc lõng giữa rừng người tất bật.
A Đồng từ trên sập nhà chính trong soái trướng bò dậy, đầu đau như búa bổ. Hắn ngồi thụp xuống bên mép giường, chân giẫm ghế, hai tay ôm đầu, cả nửa ngày không nhúc nhích. Đây là lần đầu hắn uống rượu mạnh, không tránh khỏi bị say.
“Cái thứ rượu dưới chân núi gì chứ, uống xong chỉ thấy đầu như muốn nổ! Không phải ta bị trúng độc rồi chứ?” Hắn lầm bầm, nhớ lại thuở nhỏ từng không ít lần ăn nhầm nấm dại khi đi rừng, kết quả hoặc đau đầu chóng mặt, hoặc tiêu chảy quằn quại. Giờ phút này toàn thân khó chịu không chịu nổi, A Đồng càng thêm tin chắc, bản thân tám phần là trúng độc rồi.
Thế là hắn vừa lảo đảo vừa gọi, “Tông Sóc, Tông Sóc! Cứu mạng a, ta trúng độc rồi!”
Giọng hắn trong trẻo mà vang, trời sinh là giọng hú cao vút của sói, chỉ một tiếng gọi liền khiến đám thủ vệ ngoài trướng nhất loạt quay lại nhìn vào trong. Có độc? Ai hạ độc? Chẳng lẽ là nhằm vào tướng quân? Cần phải lập tức báo quân y và truy tra gian tế!
Nhưng chưa kịp động thân, đã bị thống lĩnh chặn lại, còn bị nghiêm khắc quát: không được vì tin đồn mà náo loạn! Tướng quân còn chưa mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT