Trận chiến mở màn vừa kết thúc, trong quân doanh Chiêu Thành tuần phòng nghiêm ngặt. Đêm khuya tĩnh mịch, chỉ còn tiếng bước chân của lính tuần và tiếng đao thương va chạm nhẹ vang vọng.
A Đồng vẫn còn khoác chiếc áo ngoài của Tông Sóc, cuộn tròn ngủ say bên án thư. Hắn giữ đúng lời hứa, nói viết mười chữ thì chỉ viết đúng mười chữ! Nhưng khổ nỗi vừa cầm bút liền lắc la lắc lư, vẽ vời mấy nét đã gục đầu xuống đệm, ngủ mê mệt không biết trời đất.
Tông Sóc vẫn còn đang kiểm kê tổn thất sau trận chiến, chỉnh lý tấu chương. Hai người chia nhau một bên bàn, một nửa chất đầy quân tình cơ yếu, một nửa toàn giấy trắng, mực đen, nét bút loằng ngoằng như vẽ bùa.
Nam nhân cúi đầu, nhìn thiếu niên đang ngủ gục, mông vểnh lên, đầu to cúi xuống, còn khò khè khe khẽ liền buông bút, đưa tay vỗ vỗ lưng hắn:
“Lên sập ngủ đi.”
Vỗ mấy cái, người kia vẫn ngủ mê man, không tỉnh nổi! Tông Sóc bèn dừng tay, đánh giá tư thế ngủ kỳ dị của tên thân vệ này thật lòng mà nói, chẳng khác nào một con cún con.
Vì thế vị đại tướng quân dứt khoát không viết tấu nữa, nhưng vẫn cầm lấy bút lông, chọn một tờ giấy Tuyên Thành bị thiếu niên vẽ bậy lúc nãy, phẩy vài nét. Trên giấy lập tức hiện lên dáng người thiếu niên nằm sấp, mông vểnh, ngủ say sưa. Cuối cùng, ở mông còn vẽ thêm một cái đuôi chó cong cong. Vẽ xong, hắn gật đầu mãn ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT