Mấy ngày gần đây, trong doanh trại Chiêu Thành, thân vệ nhỏ của chủ soái có chút buồn chán.
Tông Sóc vừa rời đi, soái trướng bỗng trở nên vắng vẻ hẳn. A Đồng ngày trước bị người ta sai khiến đến chân không chạm đất, tuy không phải pha trà rót nước, thì cũng phải bày trò kiếm chuyện với cái người kia, đấu trí đấu dũng một phen. Giờ đây đại sát tinh không ở, mấy bằng hữu lại bận rộn huấn luyện hoặc nhận nhiệm vụ, chỉ còn mình hắn rảnh rang.
Sáng sớm, thiếu niên lười biếng mở mắt, lắc lắc đầu tỉnh lại, vừa nhìn ra ngoài trướng đã thấy mặt trời chói chang giữa trời, rõ ràng chính ngọ đã trôi qua. A Đồng “Ai u” một tiếng, trong lòng kêu rên, giờ này chắc chắn đã lỡ giờ phát cơm!
Bất đắc dĩ, hắn vội vã sửa sang ổ chăn bị mình giày vò thành một ổ chó lộn xộn, sau đó hấp tấp ôm lấy cái tô lớn vẽ hoa rực rỡ, tung tăng chạy về phía bếp nhỏ của Tông Sóc.
Bếp nhỏ mới tu sửa gần đây, tướng quân lại không ở trong doanh, cho nên bếp cũng không mở lửa. Đầu bếp lúc này đang mặc giáp, vung một thanh đại đao rộng bản, luyện mấy chiêu sắc bén ở sân sau.
Đang luyện đao hăng say, ông vừa quay người lại thì thấy từ xa A Đồng ôm tô chạy như bay về phía này. Tiểu tử kia chắc đêm qua ngủ cũng chẳng yên, tóc sau ót còn dựng lên từng chùm, theo bước chân nhún nhảy mà lắc lư. Đầu bếp cười thầm, nghĩ bụng: xem chừng tiểu hài tử này vừa tỉnh ngủ đã vội vàng chạy đi kiếm cơm.
A Đồng tiến vào sân sau mới sửa xong, nhìn xuyên qua cửa sổ ở tiểu viện trung tâm, liền thấy trong sân bày la liệt mấy cái khay phơi cao thấp không đều, mũi hơi ngửi được mùi, hắn liền biết, mấy cái khay kia chắc chắn là đang phơi cá khô, nấm mật ong, mộc nhĩ gì đó! Thế là không kìm được nuốt nước miếng “ực” một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT