Đại bỉ kéo dài suốt năm ngày, trong mấy ngày ấy, các tướng quân bận đến mức chân không chạm đất. Ai cũng gấp gáp chọn binh tốt, tranh nhau cãi vã không dứt, ngay cả Tiêu Nhiễm cũng từng đỏ mặt một lần, huống chi là Hình Võ người lúc nào cũng như trâu rừng xổng chuồng.
Tông Sóc cũng không hề nhàn rỗi. Hắn biết, dùng người không phải cứ ngồi trong trướng xem chiến báo là đủ. Người dưới tay hắn đều là từng bước một chính tay chọn ra, từng trận từng trận mài giũa nên, bộ rễ nhân mạch cắm sâu vào quân doanh, nhưng trên mặt lại chỉ có vài thân tín là lộ diện, tuyệt không phô trương.
Thế nhưng bận là bận, đêm đến, vị đại tướng quân này vẫn phải quay về trong trướng nghỉ ngơi, bộ phi vân giáp kia sớm muộn gì cũng phải cởi ra.
Hôm đó, Tông Sóc xong xuôi một ngày công việc vụn vặt, ôm hồng anh soái khôi trở lại trong phòng, liền thấy người kia đang ngồi xổm dưới mành cửa tiểu thiên thất, ánh mắt âm u nhìn hắn chăm chăm.
A Đồng vẫn còn nhớ rõ ban ngày mình gây ra chuyện, nên đã đưa thư sinh và A Vân về lều lớn, rồi quay lại "ngồi canh" trước trướng. Hắc Phong và Ô Chuy cũng đều có mặt, hai cái đầu đen nhô vào trong liều mà không dám bước vào.
A Đồng đang định chỉ vào bụng kể tội “ruột gan đảo lộn”, chưa kịp mở miệng thì đã bị Tông Sóc ném cho hai chữ:
“Tháo giáp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play