Giang Thư Niên đột nhiên không kịp phòng bị, vừa vặn bị hôn. Cậu theo bản năng duỗi tay đẩy anh, nhưng lại bị Phó Yến Lễ nắm lấy cổ tay, ấn chặt bên gối không thể động đậy.
Ngay từ đầu, Giang Thư Niên có vài phần bực bội, Phó Yến Lễ làm sao có thể không chào hỏi đã hôn tới? Nhưng rất nhanh, cơ thể trẻ tuổi sau khi nếm được sự vui sướng của nụ hôn liền từ kháng cự chuyển sang đón ý. Khác với sự kiềm chế ban ngày, nụ hôn rất sâu, rất nồng nhiệt.
Hai người cố gắng kìm nén hành động và âm thanh, sợ đánh thức Nặc Nặc, nhưng hơi thở giao thoa giữa họ khiến nhiệt độ càng ngày càng cao. Chờ đến khi tay Phó Yến Lễ lần xuống, Giang Thư Niên mới đột nhiên tỉnh táo, vội vàng vặn vẹo cơ thể tỏ vẻ cự tuyệt.
Hơi thở Phó Yến Lễ rất nặng, đôi mắt anh trong bóng đêm cũng nhìn thấy rõ sự nồng cháy. Giang Thư Niên phảng phất bị bỏng, quay mặt đi không dám nhìn, dùng giọng thì thầm nói: “Thôi… thôi đi.”
“Nhưng em đã…” Phó Yến Lễ cũng thấp giọng trả lời, còn mút hôn nơi cổ cậu, ý đồ dụ dỗ Giang Thư Niên tiếp tục.
Vô lý, cậu là một người đàn ông 26 tuổi bình thường, bị người ôm hôn như vậy đương nhiên sẽ kích động. Nhưng đêm đó cậu thật sự rất đau, hơn nữa trong nhà cái gì cũng không có. Hơn nữa, tình cảm của cậu đối với Phó Yến Lễ còn chưa tới mức đó. Nói ra có chút bạc bẽo, nhưng Giang Thư Niên là lần đầu yêu đương, tự nhiên muốn hết sức cẩn thận.
“Không được, tôi hiện tại còn chưa nghĩ đến chuyện đó.” Giang Thư Niên trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play