Giang Thư Niên không thể thông qua chương trình để tìm người, bởi vì người đàn ông kia có lẽ sẽ không xem một chương trình về cha con. Tuy nhiên, anh vẫn để lại một chút manh mối, nói về ngày sinh của Nặc Nặc.
Anh đối mặt với ống kính và người dẫn chương trình, nói ra những lời từ tận đáy lòng:
“Tháng Mười ba năm trước đây, lần đầu tiên tôi nhìn thấy Nặc Nặc, cả người đều luống cuống. Bác sĩ bảo tôi ôm bé một cái, nhưng tôi không dám, một sinh linh bé bỏng mềm mại như vậy, vạn nhất bị tôi ôm đau thì sao? Nhưng tôi rất nhanh đã học được, bởi vì bé là con của tôi, là bản năng phải che chở. Không khoa trương chút nào, khoảnh khắc đó tôi thật sự cảm nhận được sức nặng của hai chữ ‘người cha’. Bé là con trai tôi, tôi sẽ dốc hết tất cả để bảo vệ bé, yêu thương bé trưởng thành.”
Khi mang thai Nặc Nặc, Giang Thư Niên cũng không vất vả nhiều, bởi vì Nặc Nặc thật sự rất ngoan. Có lẽ bé biết Giang Thư Niên không có ai chăm sóc, nên chỉ khi Giang Thư Niên muốn tương tác, bé mới đặt chân tay nhỏ lên bụng. Ngày thường bé rất ngoan ngoãn, tuyệt đối không quấy rầy ba ngủ.
Đúng là một thiên thần nhỏ đúng nghĩa.
Tất cả các lần kiểm tra đều suôn sẻ, ngay cả bác sĩ cũng nói, nếu tất cả thai phụ đều may mắn như vậy thì tốt biết mấy.
Nặc Nặc ngoan ngoãn như thế, làm sao anh có thể không dốc hết sức lực để yêu thương bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT