Nhưng lần cảm cúm này có chút nặng, uống thuốc cũng không thấy đỡ. Cậu vốn định kiên trì nhưng bị đạo diễn Trịnh đuổi về khách sạn nghỉ ngơi. Trợ lý muốn Giang Thư Niên đi bệnh viện khám nhưng Giang Thư Niên có chút sợ tiêm nên từ chối, nói rằng uống thuốc và nghỉ ngơi một chút là được.
Giấc ngủ này của cậu dường như rất dài, cho đến khi bị ai đó đánh thức.
Cậu cảm thấy có người đang bẻ chân mình, sau đó đưa một vật ấm áp, mềm mại vào trong cơ thể cậu… Giang Thư Niên cố gắng mở mắt, quả nhiên nhìn thấy Phó Yến Lễ đang giúp cậu dùng ngọc dược. Cậu vô cùng kinh ngạc còn có chút ấm ức, Phó Yến Lễ có phải quá đáng lắm không, cậu còn đang sốt mà vẫn muốn làm?
Cậu bỗng nhớ lại điều mình từng đọc trên siêu thoại, nói rằng khi sốt nhiệt độ cơ thể cao thì sẽ có trải nghiệm tốt hơn. Chẳng lẽ Phó Yến Lễ cũng muốn thử?
Biểu cảm trên mặt Giang Thư Niên luôn rất phong phú dễ hiểu. Phó Yến Lễ đọc được ý nghĩ của cậu, vẻ mặt lo lắng trên mặt anh lập tức biến thành bất đắc dĩ: “Thư Niên, anh không đến mức thèm khát như vậy.”
Hả? Cậu chưa nói ra mà. Giang Thư Niên có chút xấu hổ, vội vàng phủ nhận: “Em có nói gì đâu. Nhưng sao anh lại giúp em dùng ngọc dược?”
“Vì dùng thuốc qua đường trực tràng có tác dụng nhanh hơn.” Phó Yến Lễ vừa giải thích, vừa nhanh chóng đưa ngọc dược vào. “Sau khi nhận được tin nhắn của trợ lý em, anh đã hỏi ý kiến bác sĩ, nói nếu không đi bệnh viện thì có thể dùng cách này. Chúng ta quan sát hai tiếng nữa, nếu vẫn không hạ sốt thì anh sẽ đưa em đi bệnh viện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT