Giang Thư Niên lắc đầu: "Không cần nói cảm ơn, là anh đủ tốt mới hấp dẫn được em. Nhưng em có chút không thể tưởng tượng, anh ngây thơ thì thôi, sao Bùi Thanh Nhung cũng thế này, khó trách người ta nói hào môn ra kẻ si tình, vì sao vậy?"
"Hào môn phần lớn đặt lợi ích lên hàng đầu, tuy có được cuộc sống vật chất hậu hĩnh, nhưng tinh thần tương đối nghèo nàn, cho nên mới càng khát vọng tình cảm." Phó Yến Lễ trả lời.
Giang Thư Niên cảm thấy điều này có chút Versailles: "Có cuộc sống vật chất chẳng phải tốt sao? Vật chất đã có thể thỏa mãn rất nhiều nhu cầu. Em xem qua một cuộc phỏng vấn chớp nhoáng, nói rằng nếu cho bạn 20 triệu, cái giá phải trả là cả đời không chạm vào tình yêu, rất nhiều người đều vội vàng trả lời nguyện ý."
"Thư Niên, con người đều là tham lam, sau khi có được một thứ gì đó trong thời gian dài, sẽ không còn cảm thấy hiếm lạ quý trọng, sẽ bản năng tìm kiếm những thứ mình chưa có." Phó Yến Lễ nói: "Cho nên Thư Niên, tương lai của em có được anh, có thể nào trân trọng hơn một chút không?"
"Lời này hình như nên là em nói mới đúng chứ?"
Theo lý thuyết truyền thống mà nói, Giang Thư Niên mới là phía yếu thế, cần phải cầu xin Phó Yến Lễ trân trọng.
Phó Yến Lễ cười nhẹ: "Có lẽ anh là kẻ si tình đi, đời này anh yêu em không đủ, anh còn muốn đặt trước em kiếp sau, đời đời kiếp kiếp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT