Trong không gian ấy, chỉ còn tiếng cười điên cuồng của Đái Vi vang vọng.
Không biết đã qua bao lâu, Việt Kiều mới chậm rãi lấy lại tinh thần. Anh nhìn Lạc Thức Vi, yết hầu khẽ động, rồi cất giọng như đang kiểm chứng, gần như không thể tin nổi:
“Vụ tai nạn xe cô ta nói có phải là lần đầu em lái xe không?”
Lạc Thức Vi lặng lẽ gật đầu, cụp mắt xuống, không nỡ nhìn vào ánh mắt của anh.
“Cho nên từ đó về sau, em không dám tự lái xe nữa.”
“Vì là Nguyên Diệc Kỳ cứu em, nên em dần sinh ra lệ thuộc, mỗi ngày đều bám theo hắn, thậm chí mỗi lần không thấy hắn thì như mất cảm giác an toàn, co mình vào một góc.”
“Còn anh, anh lại chẳng biết gì cả, chỉ biết ghen tuông mù quáng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play