Lạc Thức Vi ngủ rất lâu mới tỉnh lại.
Trong mơ, cậu mơ về thời thơ ấu.
Lúc nhỏ, Lạc Thức Vi gần như ăn không đủ no, vì cậu có một người mẹ nghiện đánh bài và một người cha nghiện rượu, thích lêu lổng. Trong nhà đến cả học phí cũng không có, may nhờ có chính sách giáo dục bắt buộc chín năm của quốc gia, cậu mới không đến nỗi thất học.
Để có cái ăn, cậu bé cao chưa tới một mét đã học được cách đỏ mặt gõ cửa nhà hàng xóm mới chuyển tới. Cậu ôm bụng đói réo rắt, ngược sáng bước đến trước cửa, nhìn người phụ nữ mở cửa, giương nụ cười tươi sáng, ngoan ngoãn:
“Chị xinh đẹp ơi, em chào chị, mẹ em đi làm rồi, em đói quá, chị có thể cho em ăn một cái bánh bao được không?”
Cậu bé dối trá đổi “mẹ đi đánh bài” thành “mẹ đi làm”, như thể tự mình giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng.
Cậu dùng nụ cười rạng rỡ và những lời ngọt ngào để đổi lấy một bữa no bụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT