Thanh niên yên tĩnh tựa người vào ghế sofa, hàng mi mảnh dài hơi rũ xuống, che khuất đôi mắt sáng linh động, cậu khẽ nhíu mày, không thoải mái mà cắn môi, không rên một tiếng.
Bộ dáng ngoan ngoãn nhu thuận ấy, không hề giống chút nào với kẻ có thể đối đầu với Nguyên Diệc Kỳ, đạp lên mũi chân mà khiêu khích như một tiểu hỗn đản.
Vạt áo bên hông bị vén lên, hình xăm tươi đẹp ướt át hiện ra, bị một đôi tay to thon dài, các đốt xương rõ ràng nắm giữ trong lòng bàn tay.
Nguyên Diệc Kỳ chậm rãi thoa thuốc mỡ, thuốc có chút mát lạnh, thanh niên “Tê” một tiếng, vòng eo mảnh khảnh không tự chủ được cong lên, sau đó chậm rãi hạ xuống, trở lại bình tĩnh.
Họa tiết rắn đuôi đỏ dần dần nhạt màu, hoa văn hòa vào da thịt, khó phân biệt rõ ràng.
Cơn nóng rát đau đớn được thuốc mỡ xoa dịu, Lạc Thức Vi rên nhẹ một tiếng, giống như con mèo nhỏ bị xoa đúng chỗ ngứa, mắt lim dim, nhưng vẫn không quên lẩm bẩm:
“Một lát nữa nhớ gọi em đi cùng đoàn phim, em muốn đi nhờ xe.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT