“Thức Vi! Lạc Thức Vi, em điên rồi phải không? Em chạy nhanh như thế thì chị làm sao đuổi theo kịp!”
Mai Vân Đình đi giày cao gót, tay còn cầm bông gạc và băng cá nhân, vặn vẹo người chạy chậm đuổi theo suốt quãng đường, cuối cùng cũng kịp chặn người lại bên vệ đường.
Lạc Thức Vi đang đứng đó bắt xe, thân hình cao gầy thẳng tắp như một cây tùng, một tay buông bên người. Dưới ánh đèn đường, mu bàn tay trắng trẻo tinh tế, vết máu theo miệng vết thương chảy xuống, nhỏ giọt trên mặt đất thành từng đoá máu như hoa nở.
“Em chạy cái gì mà chạy? Nhìn xem tay em kìa, còn đang chảy máu đấy! Lúc nãy giật kim ra như thế, không làm gãy luôn cây kim là may rồi.”
Mai Vân Đình túm lấy cánh tay cậu, vừa lẩm bẩm vừa bắt đầu băng bó vết thương cho cậu. Nói một hồi mà vẫn không thấy cậu đáp lại, cô ngẩng đầu lên, lại bất ngờ đối diện với đôi mắt tối tăm sâu hun hút, nhất thời toát mồ hôi lạnh.
“Thức… Thức Vi?” Giọng người đại diện cũng run rẩy theo.
Chưa bao giờ cô thấy Lạc Thức Vi như thế này, hoàn toàn mất đi vẻ ngây ngô thường ngày. Trong bóng đêm, ngay cả đôi đồng tử màu trà nhạt của cậu dường như cũng đổi màu, giống như bị ma quỷ trong phim kinh dị ám vào, cả người âm u đáng sợ khiến người ta rợn tóc gáy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT