Dư Tiêu lật đi lật lại, vô cùng xác định, tiểu đệ tử lấy ra chính là Thánh Nguyên Tông luyện dược truyền thừa.
Hắn với luyện dược một thuật trên kiến thức rộng hơn tiểu đệ tử nhiều, khó trách cảm thấy trước đây một số thủ pháp của tiểu đệ tử khi luyện dược có chút quen mắt, hiện tại nhìn thấy truyền thừa này liền hiểu ra, chẳng phải là học Thánh Nguyên Tông luyện dược truyền thừa sao. Còn có vài loại đan dược đan phương, cũng là độc quyền của Thánh Nguyên Tông, bên ngoài chỉ có thể mua từ Thánh Nguyên Tông mới có những loại đan dược này xuất hiện.
Dư Tiêu kinh ngạc: “Minh Nhi con từ đâu mà có được Thánh Nguyên Tông luyện dược truyền thừa vậy? Phải biết Thánh Nguyên Tông từ trước đến nay giữ bí mật truyền thừa của mình rất chặt, một khi biết, tuyệt đối sẽ truy hồi truyền thừa, hơn nữa đương sự cũng sẽ không bỏ qua.”
Phong Minh nếu đã lấy ra quyển luyện dược truyền thừa này, thì cũng không che giấu về cách có được nó, liền kể lại chuyện bọn họ đã vào Mê Vụ Lâm ngoài thành Cao Dương quận dưới sự giúp đỡ của Bạch Kiều Mặc, và luyện dược truyền thừa này chính là do Hứa Kỳ, đệ tử Thánh Nguyên Tông đã tọa hóa ở đó, để lại.
“Thì ra là hắn.”
Phong Minh kinh ngạc nói: “Sư phụ cũng biết vị Hứa tiền bối này sao?”
Dư Tiêu gật đầu: “Đúng là biết, nhưng khi ta biết hắn thì vị tiền bối này đã biến mất, chỉ biết Thánh Nguyên Tông quả thực có phát lệnh truy nã ra bên ngoài, ngay cả Đông Mộc hoàng triều chúng ta cũng từng xuất hiện trong một thời gian. Chắc là Thánh Nguyên Tông muốn truy hồi luyện dược truyền thừa trên người hắn, nhưng vị tiền bối này biến mất quá triệt để, Thánh Nguyên Tông chắc cũng đành bỏ qua, không có cách nào tiếp tục tìm kiếm.”
Dư Tiêu đã từng vì tăng cường thuật luyện dược và tu vi của mình mà du ngoạn rất nhiều nơi, cũng từng đặt chân đến địa giới Thánh Nguyên Tông, cho nên hiểu biết về thế giới bên ngoài rất rộng. Không ngờ kỳ ngộ của tiểu đệ tử ông lại tốt đến thế, luyện dược truyền thừa mà Thánh Nguyên Tông mãi không tìm lại được, lại rơi vào tay tiểu đệ tử ông, hiện giờ ông cũng may mắn được chiêm ngưỡng.
“Mê Vụ Lâm ta cũng từng nghe nói, nhưng thật ra không nghĩ tới việc vào đó một lần. Kiều Mặc có thể thành công tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, nếu không truyền thừa bên trong đã sớm bị người khác lấy đi, đợi không được Minh Nhi con đến mang về. Đó là của con.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play